"... L Bạch, ti n t i, cho một thế giới thần ti n, ngo i cuộc thế. Đỗ Phủ, nh n t i, giữa những người c ng khốn. L Hạ, quỷ t i, cho những oan hồn chứa đầy u hận, hay chỉ l xảo thuật ma qu i của vần điệu? Cũng c thể, quỷ t i được hiểu như l một thi n t i qu i dị, m ng n ngữ được sử dụng tr n mức độ ma thuật, ngụy quyệt. Đ l tư chất thi n ph , với những tưởng tượng đầy t nh si u thực. Sử dụng thi ca y như thủ ph p ma thuật kh ng phải chỉ l một kỹ xảo. Đằng sau từ điệu huyễn hoặc c n ẩn chứa một thế giới huyễn hoặc; thế giới của thần mộng v c li u, c thể gọi như vậy. Trong tận c ng s u thẳm đ l g ; c lẽ ch ng ta kh ng thể t m đến chỉ do sự th c đẩy của bản t nh hiếu kỳ, m phải đến bằng tất cả những lời k u gọi thống thiết của định mệnh nh n sinh". TUỆ SỸ