T?i viết l? để ghi v?o ngăn nhớ một kỷ niệm đẹp trong những ng?y th?ng đầu đặt ch?n đến xứ sở tự do, xa lạ, nhưng rất đổi c? đơn. Giữa m?nh m?ng trời đất, t?i thấy m?nh như một th?n c?y h?o gầy vừa mới bị bật gốc, đi t?m sức sống hồi sinh.
Cuộc sống lu?n lu?n khởi đầu bằng T?nh y?u v? Giấc mơ. V? t?nh t?i đ? bắt gặp một b?ng h?nh đẹp tho?ng qua trong giấc mơ, hoặc đang hiện hữu trong đời thật; đến rất nhanh v? đi cũng rất vội.
Khi ngồi một m?nh trong ph?ng l?m việc mỗi ng?y, t?i thường hay bắt gặp h?nh b?ng đẹp ấy tho?ng hiện l?n trong trang giấy ảo, qua từng con chữ. T?i lần m?, d? dẫm, soi rọi trong lớp bụi mờ thời gian từng n?t ch?n dung, v? cố ghi lại một khoảng đời m? họ đ? đi qua tr?n bước đường tha hương nơi xứ lạ.
T? m?, t?i muốn biết c?u chuyện thật xảy ra trong từng ng? ng?ch của tr?i tim kh?p k?n, d? biết rằng những h?nh ảnh hiện l?n trong đầu nhập nh?a như hư, như thực, hoặc chỉ l? do ?c tưởng tượng cho một c?u chuyện hư cấu, nhưng sao t?i cảm thấy r? n?t từng khu?n mặt hiện l?n qua nụ cười, ?nh mắt như đ? gặp đ?u đ? trong giấc mơ, hoặc đ? gặp nhau trong đời thật.
Mỗi ng?y t?i bỏ một ch?t thời gian nh?n rỗi, ngồi trong ph?ng l?m việc, ?m thầm thả bước ch?n thong dong, bước đi chung một đoạn đường d?i, ngắn để chia sẻ "c?u chuyện cuộc đời" c?ng với những nh?n vật (trong truyện), d? c? hiện hữu hay kh?ng hiện hữu trong m?nh m?ng trời đất, trong kh?t khao mơ ước được sống trong t?nh y?u y?n b?nh, trong đ?m m? cuồng nhiệt của tuổi trẻ đi t?m T?nh y?u v? Hạnh ph?c.
C?u chuyện chỉ l? hư cấu, v? d? muốn d? kh?ng, t?i vẫn cảm được nỗi vui buồn hiện r? n?t trong t?m hồm s?u thẳm của những "kẻ v? danh", đến rồi đi như một người xa lạ, chưa hề quen biết, nhưng trong t?i vẫn thấy những h?nh b?ng ấy rất gần gũi trong đời sống thực, trong giấc mơ đẹp, trong t?nh cảm tha thiết với cuộc đời, với tha nh?n.
Đ?i l?c, t?i muốn dừng lại để kh?ng muốn nh?n thấy sự kết th?c của một số phận. Cuối c?ng, "Định mệnh" đ? quyết định đẩy đưa cuộc đời tr?i đi, tr?i đi m?i kh?ng ngừng, để sẽ c? một ng?y đi đến điểm đ?ch cuối c?ng.
Thời gian sẽ vẫn tiếp tục tr?i đi, tr?i đi m?i, l?ng người cũng sẽ nhạt phai, t?nh y?u sẽ vẫn tồn tại. V?, chỉ c? một điều duy nhất sẽ vượt qua tất cả. Đ? l? tr?i tim vị tha v? l?ng cao thượng: biết y?u thương v? biết tha thứ.
Truyện d?i "Giữa Hai B?ng H?nh" được viết lấy cảm hứng từ truyện ngắn "Ở Một G?c Tim"viết năm 1987.
Minh L?m
Th?ng 7- 2020